Giới thiệu về Hồng Ngự
Hồng Ngự được cho là có tên gọi ban đầu là “Hùng Ngự” – nơi cư ngụ của những người hùng. Đây là nơi các người dân trốn thuế và người cứng đầu, bất trị đến đây khai phá và cư ngụ. Sau một thời gian vật lộn với thiên nhiên, họ đã thật sự làm chủ vùng đất này và đổi tên thành “Hùng Ngự”, nghĩa là nơi người hùng ngự trị.
Trước đó, người Pháp đã quan tâm đến vùng “đất nước và con người” này. Vào đầu thế kỷ 20, họ đã đổi tên thành “Hồng Ngự”.
Dưới thời Gia Long, có một đội binh từ trại “Hùng Nhuệ” ở Gia Định đã đến địa phận Hồng Ngự để lưu giữ hệ thống với phiên hiệu gốc “Hùng Nhuệ”. Tên “Hùng Ngự” đã được sử dụng để chỉ địa danh này từ đó.
Quá trình phát triển của Hồng Ngự
Hồng Ngự đã trải qua nhiều thay đổi về hành chính và biên giới.
Trước năm 1867, Hồng Ngự bao gồm hai vùng: vùng cù lao thuộc huyện Đông Xuyên, tỉnh An Giang và bờ bắc sông Tiền thuộc huyện Kiến Phong, tỉnh Định Tường.
Các thay đổi trong lịch sử Hồng Ngự:
-
Từ năm 1876 đến 1890: Hồng Ngự thuộc huyện Đông Xuyên, tham biện Châu Đốc và huyện Kiến Phong, tham biện Kiến Phong, tỉnh Mỹ Tho.
-
Năm 1899: Hồng Ngự trở thành quận thuộc tỉnh Châu Đốc.
-
Đầu năm 1948: Hồng Ngự thuộc tỉnh Long Châu Tiền để phù hợp với sự chỉ đạo kháng chiến của Khu ủy Khu 8.
-
Năm 1950: Tên “quận” được thay bằng “huyện”.
-
Tháng 4 năm 1951: Hồng Ngự được hợp nhất với Tân Châu thành huyện Tân Hồng, thuộc tỉnh Long Châu Sa.
-
Tháng 7 năm 1954: Long Châu Sa tách ra làm 3 tỉnh: Long Xuyên, Châu Đốc, Sa Đéc; Hồng Ngự nằm trong sự chỉ đạo của huyện uỷ Châu Đốc.
-
Tháng 10 năm 1956: Huyện Hồng Ngự, Cao Lãnh, Phong Thạnh Thượng và 4 xã của quận Mỹ An được cắt ra để thành lập tỉnh Kiến Phong.
-
Đầu năm 1957: Hồng Ngự thuộc tỉnh Kiến Phong, theo chủ trương của Khu uỷ Khu 8.
-
Năm 1962: Hồng Ngự và Thanh Bình được hợp thành huyện Thanh Hồng. Sau đó, Hồng Ngự trở lại với tên cũ và thuộc tỉnh Kiến Phong.
-
Đầu năm 1974: Hồng Ngự thuộc tỉnh Long Châu Tiền.
-
Năm 1976: Hồng Ngự thuộc tỉnh Đồng Tháp.
Đặc điểm kinh tế – xã hội của Hồng Ngự
Với diện tích tự nhiên lên đến 65.000 ha, Hồng Ngự có nền kinh tế phong phú và đa dạng, mang sắc thái đặc thù của một huyện biên giới và khu vực nước nổi.
Nông nghiệp là ngành chủ lực trong huyện, với diện tích trồng trọt lên đến 44.592 ha. Lúa là loại cây chủ yếu được trồng, với sản lượng đạt 255.350 tấn. Ngoài lúa, còn có trồng cây công nghiệp và cây lương thực ngắn ngày như đậu nành, thuốc lá, mía, ớt, rau muống, hạt.
Chăn nuôi cá, heo, gà, vịt cũng phát triển trong huyện, nhưng đàn trâu bò đã giảm do thu hẹp đồng cỏ.
Dịch vụ và thương mại cũng đóng góp lớn vào nền kinh tế – xã hội của Hồng Ngự. Giao thông vận tải, bưu chính viễn thông và các dịch vụ cơ bản khác đã được củng cố và phát triển. Huyện cũng đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng và phát triển các ngành công nghiệp và tiểu thủ công nghiệp.
Về mặt văn hóa – xã hội, Hồng Ngự chú trọng đầu tư vào giáo dục, y tế và hoạt động văn hóa, thể dục thể thao. Điểm bưu điện văn hoá và các trạm y tế có mặt ở toàn huyện. Tỷ lệ học sinh bỏ học giảm, nhưng việc phổ cập giáo dục và xoá mù chữ vẫn còn hạn chế.
Hồng Ngự cũng có nhiều hoạt động văn hóa và thể thao thu hút đông đảo người dân tham gia.
Du lịch Hồng Ngự – Một điểm đến hấp dẫn
Với địa hình bằng phẳng và cảnh quan thiên nhiên đẹp, Hồng Ngự là một điểm đến du lịch hấp dẫn ở miền Tây Nam Bộ. Du khách có thể tham quan các khu di tích lịch sử, khám phá văn hóa và nếp sống đặc trưng của người dân địa phương.
Hồng Ngự có mạng lưới giao thông thuỷ bộ phát triển, với các tuyến đường quan trọng như quốc lộ 30 nối với Đồng Tháp và thành phố Hồ Chí Minh, đường Hồng Ngự – Sa Rài nối với huyện Tân Hồng, Kinh Trung Ương nối với huyện Vĩnh Hưng. Hồng Ngự cũng là nơi giao lưu giữa Việt Nam và Campuchia qua con sông Tiền và Sở Hạ.
Ngoài ra, Hồng Ngự còn có nhiều khu di tích lịch sử và cảnh quan đẹp như cù lao Cái Vừng trồng mía và nuôi cá tra, đền cổ Long Khánh, những dãy rừng tràm trầm tích ở An Bình và Bình Thạnh, mỏ cát trên sông Tiền…
Hãy đến Hồng Ngự để trải nghiệm văn hóa và thiên nhiên đa dạng của huyện này.